Thơ về lòng người cho thấy sự phức tạp và đa dạng của tâm hồn con người. Cùng với những từ ngữ nhẹ nhàng mà sâu cay, kết hợp với hình ảnh sinh động, bạn đọc dễ dàng cảm nhận được sự thiên biến vạn hóa của lòng dạ con người. Từ đó, thơ về lòng người đã trở thành cách thể hiện tinh tế của ngôn từ và triết lý nhân sinh của cuộc sống.
Lòng người là khái niệm chỉ tâm hồn, tâm trí và cảm xúc của con người. Nó là nơi chứa đựng giá trị về đạo đức, tình yêu, niềm tin, suy nghĩ hạnh phúc, đau khổ của con người. Các câu thơ về lòng người hay nhất sẽ đưa tâm hồn chúng ta một lần nữa đắm chìm trong những cảm xúc không thể diễn tả bằng lời.
Lòng người đã đổi thay chưa?
Mà trời hanh nắng chợt mưa sụt sùi
Tôi lang thang, đếm ngậm ngùi
Trách ai? Lại trách cái tôi yếu mềm!
Ừ quên, thì cũng muốn quên
Tôi thề bỏ mặc mình ên tôi sầu
Trời mưa rả rích trên đầu
Ướt đi! Cho hết cơ cầu nợ duyên.
Ừ điên, thì cũng muốn điên
Điên cho phủi sạch muộn phiền vì ai
Trời mưa ướt ngọn tóc phai
Tôi già đến nổi mong ngày ra đi.
Lòng người tính chuyện biệt ly
Lòng tôi còn mãi ôm ghì nhớ thương
Tình người đã hết vấn vương
Tình tôi buồn tựa con đường trời mưa.
Tôi đày cho chết tôi chưa!
Cho thêm cái nhớ, cho vừa cái quên
Đêm nay nằm sốt mình ên
Chắc tôi mê sảng gọi tên người hoài...
(Châu Thái Lê)
Biển cũng cạn khi lòng người chật hẹp
Bệnh dịch tràn lan khi người vẫn hại người
Em thì vẫn hiền lành và xinh đẹp
Cảm ơn em anh còn biết yêu đời.
Khuya trở giấc thấy vì sao chờ đợi
Bên dòng sông vũ trụ muôn trùng
Em cho những nhiệm màu cho ngày mới
Cảm ơn em cho anh biết tin mừng.
Sáng thức dậy đón bình minh vàng lựng
Mặt trời lên soi sáng những bến bờ
Em đã đến mang mùa xuân nhân chứng
Cảm ơn em nhân thế hết nghi ngờ.
Anh vững bước trên con đường giác ngộ
Cùng chúng sanh tinh tấn tu hành
Em áo trắng cứu người thôi đau khổ
Cảm ơn em hạnh phúc khắp cây cành.
(Trần Minh Hiền)
Khuyên người giữ lấy lòng nhân
Học thêm chữ nhẫn muôn phần đẹp hơn
Dù cho mưa dập gió vờn
Mai trời lại sáng hết cơn khốn cùng.
Khuyên người sống thật khoan dung
Đừng nên tranh chấp lạnh lùng hơn thua
Đời như ngọn cỏ gió lùa
Vui vì thực tại đừng mua lấy phiền.
Khuyên người sống thật hồn nhiên
Trí nhân cộng nhẫn tâm hiền hòa thôi
Khi ta đứng hoặc lúc ngồi
Chẳng hề lo sợ cút côi một mình.
Khuyên người sống thật phân minh
Lòng nhân đầy ắp thì tình không vơi
Yêu thương chẳng viết thành lời
Nhưng mà vẫn thấy tỏa nơi ánh hồng.
Hãy nhìn về phía hư không
Tam hoa tụ đỉnh người trồng bấy lâu
Mua vui bỏ hết u sầu
Đôi lời nhắn nhủ vài câu khuyên người.
(Thanh Hùng)
Ôi cuộc đời sao mãi cứ chông chênh
Như con sóng bồng bềnh khi nước nổi
Thủy triều vẫn xuống lên hoài thay đổi
Tựa lòng người gian dối có phải không?
Bao đắng cay phiền muộn mãi chất chồng
Khiến tim nhỏ mênh mông sầu gặm nhấm
Từng đêm vắng lệ buồn vương ướt đẫm
Nhói tâm hồn xen lẫn những niềm đau.
Tháng năm trôi hẹn ước chợt úa màu
Vì ai đã tình trao hình bóng khác
Ta chợt thấy đất trời dường vỡ nát
Rũ hương nồng tan tác giấc mơ xưa.
Nói chi đâu tất cả quá dư thừa
Bởi tiếng nghĩa lời yêu chưa kịp thắm
Mà nỡ vội quay lưng xa ngàn dặm
Ta lại về phận hẩm gánh tương tư.
(Yêu Thoáng Qua)
Người ta khổ vì tâm chấp trước
Đời vô thường tội phước trả vay
Lòng tham bất chấp đêm ngày
Dạ còn toan tính mưu cay hại người.
Hiểm nguy quá trần gian tù ngục
Sâu oán thù, oan túc từ xưa
Nay còn tiếp tục dây dưa
Thương đau khó tránh khi chưa rạch ròi.
Mai mốt đây nổi trôi luôn lạc
Ghét người ta đãi bạc với mình
Biết rồi vẫn phải lặng thinh
Đâu còn phương cách bởi tình nhạt phai.
Mà cuộc sống rẫy đầy dối trá
Lường thế nào để ngã khỏi đau
Người đời lòng dạ hiểm sâu
Nay thương mai ghét biết đâu mà lường.
(Diệu Nguyễn)
Kiếm gì ở chốn nhân gian
À tìm cái gọi bình an đó mà
Hỏi rằng liệu có tìm ra
Người trong cõi tạm ta bà háo danh.
Họ luôn tranh đấu giật giành
Có người bất chấp lao nhanh hố chàm
Khi mà lòng dạ bất kham
Tham lam vô độ biết làm sao đây.
Bao nhiêu mới gọi đủ đầy
Nỗi niềm cứ mãi bủa vây cuộc đời
Nghĩ mà mệt mỏi ai ơi
Chỉ nghe chồng chất toàn lời thở than.
Sao mà thấy được bình an
Sao mà thấy được trên ban phúc lành
À thì hãy giữ tâm thanh
Đối nhân xử thế chân thành với nhau.
Lo gì cái chuyện vàng thau
Bận chi cái chuyện đổi màu trắng đen
Bởi do sợ phải nghèo hèn
Suốt đời cứ phải bon chen so bì.
Hỏi rằng có ích lợi chi
Mai về cát bụi đem gì theo đâu
Mãi lo đến bạc mái đầu
Trách thân rồi oán âu sầu thở than.
Cứ vui cuộc sống thanh nhàn
Tĩnh tâm thiền định bình an đến liền
Hòa vào thế giới tự nhiên
Rồi ta sẽ thấy ưu phiền tiêu tan.
Đó là đích thị bình an.
(Thanh Hùng)
Xem thêm: Những câu nói thâm thúy ngắn gọn hay về nhân cách sống nghe mà thấm Lặng ngắm nhìn cuộc đời với 16 bài thơ về kiếp người giàu triết lý
Trong cuộc sống, không phải ai cũng mang trong mình một trái tim ấm áp và tốt đẹp. Có những người lòng dạ bạc bẽo, hẹp hòi và ích kỷ, luôn chạy theo lợi ích cá nhân mà không màng đến sự đau khổ của người khác. Thơ về lòng người bạc bẽo gợi lên tâm trạng u uất, đầy cay đắng và thấm đượm nỗi buồn.
Vì ai nhạt nhẽo để lòng đau
Ướt đẫm bờ môi nghĩa bạc màu
Xót phận tha phương hồn ảo não
Buồn đời đất khách dạ âu sầu
Tâm tư khắc khoải hoài vương vấn
Cảm xúc bơ phờ mãi khắc sâu
Ái nợ từng trao người vứt bỏ
Còn ta ngốc nghếch giữ tim nhàu.
(Yêu Thoáng Qua)
Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo
Em yêu rồi, anh đã vội quên ngay
Mới hôm kia tình tự đến mê say
Sang bữa nay anh làm như mất hết
Anh đòi mãi như một kẻ keo kiệt,
Trong hồn anh tình ái chẳng lâu sao?
Anh không chắt chiu dành dụm tí nào,
Là đất xấu hạt gieo không nảy nở
Nên anh mới luôn luôn nghèo khổ
Giận hờn như anh chẳng được em yêu
Mà thật ra em yêu dấu rất nhiều
Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo.
(Xuân Diệu)
Tôi sinh số kiếp đa tình
Hay trời ban kiếp một mình bơ vơ
Cả đời tôi chẳng biết mơ
Cũng không viết được vần thơ ngọt ngào.
Hỏi rằng ai biết đâu nào
Có chăng chỉ mãi cồn cào ruột gan
Ân tình chưa hợp đã tan
Thì còn đâu nữa chứa chan ân tình.
Ngày xưa như bóng với hình
Em đau tôi xót thình lình bỗng xa
Em giờ là vợ người ta
Dối lừa đã chết ai ca khóc thầm.
Thương em mấy bận lầm bầm
Mong em siêu thoát tôi lầm hay em?
Hỏi Trời ngó xuống mà xem
Tình đời bạc bẽo bon chen được gì?
(Duong Anh)
Ôm hoa em biết tặng ai?
Anh vào sương khói còn day dứt lòng
Chân trời chưa nhóm lửa hồng
Cụm mây ngày cũ bềnh bồng về đâu?
Mắt em ứa lệ đỏ ngầu
Anh buông lơ lửng nửa câu hẹn hò
Đắn đo o ép đắn đo
Phận em nào khác cánh cò đâu anh?
Một thời lặn lội đồng xanh
Nương dâu, bãi cỏ chiều hanh hao chiều
Đìu hiu, góc lạnh, đìu hiu
Cho đêm trở gió mốc meo tâm hồn
Sợ mùa giông tố cô đơn
Gót hồng mờ nhạt đời còn gì vui?
Lui cui, trở lại, lui cui
Em chưa đánh mất ngọt bùi ngày thơ
Tuổi khờ choáng ngợp giấc mơ
Âu là bạc mệnh bây giờ lẻ loi
Chăn đơn gối chiếc người ơi!
Buồn in đáy mắt ai soi xét dùm.
(Thiên Ân)
Nhấp cạn chén đắng ngẫm đời say
Ta say quên hết nỗi đau này
Tình người bạc bẽo như làn khói
Lưu luyến làm gì tình đổi thay.
Ngày xưa ta nguyện tay nắm tay
Dệt bao mộng đẹp gửi trời mây
Mà nay người đã quên tất cả
Tình xanh, mộng đẹp như gió bay?
Chén đắng giờ đây ta với ta
Nâng chén cho quên bóng dáng ngà
Nỗi buồn chợt đến trong khóe mắt
Nhìn quanh chỉ thấy ta với ta.
(Nguyễn Thanh Diệp)
Khắc khoải trong chiều bỗng nhận ra
Đường yêu lạnh lẽo quấn quanh nhà
Tiêu điều thuở ấy nghe lời bạn
Ảo não bây chừ khóc phận ta
Dạ thẫn thờ trông người bỏ bến
Tim vàng võ giận kẻ sang phà
Tình duyên bạc bẽo đời thêm tủi
Nghĩa nhạt vương mình cảnh xót xa.
(Nguyễn Quang Long)
Dòng đời bạc bẽo nghĩa gì đâu
Cuộc sống hơn thua cảm thấy rầu
Chén rượu bao ngày ta đã nhậu
Hằng đêm điếu thuốc gặm tim nhàu
Còn đây những tháng buồn đau nẫu
Để lại nhiều năm tủi dạ sầu
Chán nản ân tình như hữu hảo
Lòng người hiểm độc lắm mưu sâu.
(Yêu Thoáng Qua)
Xem thêm: Chùm thơ buồn một mình tâm trạng, càng đọc càng thấm Đồng cảm và sẻ chia với những bài thơ buồn được viết trong nước mắt
Người xưa có câu “Sông sâu biển thẳm dễ dò, nào ai lấy thước mà đo lòng người”, cho nên lòng người là thứ khó đoán định nhất. Thơ ngắn về lòng người ý nghĩa sẽ mang đến cho chúng ta nhiều góc nhìn khác nhau về thế giới nội tâm con người.
Hôm nay gió thổi cả lòng người
Cuồn cuộn gió chiều nắng vàng ơi
Xào xạc tiếng lá than thở ấy
Như tiếng nhạc buồn nhắn nhủ người.
Hôm nay thấy nhớ, nhớ em ơi
Vương mùi gió thu nát lòng người
Ngó lá vàng trôi ngập thềm ngõ
Đêm nay bão tố phủ lòng người.
(Bounthanh Sirimoungkhoune)
Đau buồn số kiếp ngập lòng ta
Nhỏ lệ sầu thương dạ xót xa
Cuộc sống thăng trầm như gió bão
Lòng người bạc bẽo tựa mưa sa
Mây trời bến nước như huyền ảo
Khắp núi non ngàn đậm nét hoa
Dấu hỡi lòng người sâu tựa biển
Buồn thương còn đó mãi không nhòa.
(Nguyễn Quang Long)
Đang nắng bỗng mưa một chuyện buồn,
Lòng người thay đổi tựa dòng tuôn,
Ai kia lúc trước lời chung thủy,
Hẹn ước bây giờ chắc chỉ suông…
(Xuân Nguyễn)
Ta cười bậu khóc bởi tiền đi
Cứ trỗi lòng tham chẳng được gì
Tại cũng chơi đề tiêu hết cả
Do thường đánh bạc hỏi còn chi
Vài muôi cháo hẩm đời cô vợ
Nẫu dạ thằng con mẩu bánh mì
Nhắn nhủ đôi lời yên phận giữ
Gia đình hạnh phúc khỏi từ li.
(Nguyễn Quang Long)
Đừng mang chữ hận khắc lên đời
Để tiếng căm thù sẽ tự vơi
Rũ hẳn niềm đau chồng mất vợ
Lìa xa nỗi khổ mẹ than trời
Qua thời lửa đạn bao ngày khóc
Thoát cảnh binh biền những lệ rơi
Đập chết lòng tham còn ủ dưỡng
Bình yên hạnh phúc mãi luôn ngời.
(Nguyễn Quang Long)
Cuộc sống này không hề đơn giản như bạn nghĩ, đặc biệt là lòng người, có người tốt cũng có kẻ xấu. Bởi trong cuộc sống, không phải chúng ta cứ đối xử chân thành, hết lòng với ai đó thì sẽ nhận lại điều tương tự.
Lòng dạ con người rất phức tạp, khó đoán. Họ sống giả tạo, hai mặt, lợi dụng người khác để đạt được mục đích của mình. Những câu thơ về lòng người hai mặt, thơ về lòng người gian dối, tham lam sẽ cho chúng ta hiểu thêm về con người, đồng thời rút ra được bài học quý giá cho bản thân.
Lòng người thay đổi trắng với đen?
Như ánh tà dương lặng trước thềm
Ban mai soi sáng muôn vạn vật…
Đêm xuống dần buông cảnh tối đen!
Lòng người thay đổi trắng với đen
Đảo điên thế sự lắm ưu phiền…
Công danh tiền bạc tranh điên đảo
Cuộc sống thăng trầm với bon chen!
Lòng người thay đổi trắng với đen
Tình yêu sáng tối như ánh đèn…
Trớ trêu con tạo làm nhân thế
Yêu - Hận - Sầu Đau - với Hờn Ghen!
Lòng người thay đổi trắng với đen
Thăng trầm thế sự đã bao phen …
Công Hầu - Khanh Tướng hay kẻ hèn?
Cuộc Đời luôn có Trắng với Đen!
(Dang Dat)
Cuộc đời như thước phim dài
Người đời họ diễn, thiên tài nhập vai
Biết rằng diễn xuất rất hài
Nhìn thôi đã hiểu, chẳng nài nói ra.
Lòng người hai mặt thôi mà
Cuộc đời là thế, chẳng thà để xem
Trước mặt không ngớt lời khen
Sau lưng nói xấu, nhỏ nhen từng lời.
Buồn thay cái thói ở đời
Miệng đời là thế, những lời dèm pha
Tiểu nhân ganh ghét thôi mà
Thôi thì cứ diễn, ta thì cứ xem.
(Ngạo Thiên)
Ta bước đi trên đoạn đường dài
Là cuộc đời còn đầy chông gai
Khi chân mỏi mòn ta ngồi nghỉ
Nhấp chén rượu cay cho lòng say
Để quên đời bao nhiêu cay đắng
Khi biết lòng người đã đổi thay
Sao mắt ta lại thấy cay cay.
Ta tự hỏi lòng ai chân thật
Vì dò sông dò biển dễ dò
Chớ ai lấy thước đo lòng người
Cho ta tìm tri ân tri kỷ
Để cùng ta đi hết đoạn trường
Cuộc đời không như ta mong muốn
Dù đã tinh tường ta lựa chọn
Sao mà ta vẫn lại chọn sai
Thế hỏi đời vậy có đau không?
(Phuong Vuong)
Hóa ra cuộc sống này
Có quá nhiều lo nghĩ
Ngoài cơm áo gạo tiền
Còn tỷ điều nghịch lý.
Ai cũng muốn cầu toàn
Mong đời mình tốt đẹp
Lại đối đãi kẻ khác
Bằng tâm hồn hạn hẹp.
Mỗi một lời khổ đau
Bạn gây cho người khác
Cũng chính là tự mình
Đang gieo mầm mống ác.
Nếu hiểu được giá trị
Của tấm lòng vị tha
Con người ta chắc sẽ
Yêu thương nhau thật thà.
Cuộc sống nhiều trắc trở
Cuộc sống nhiều khổ đau
Nhưng đừng quên có lúc
Cuộc sống rất ngọt ngào.
(Diệu Nguyễn)
Đời đối lập luôn song hành đằng đẵng
NGỌT bao nhiêu mà ĐẮNG thật đã nhiều
Giấc mơ lòng ta có được bao nhiêu
Ôm suốt kiếp qua tiêu điều sóng dữ.
Này SỰ THẬT mãi đeo mang 6 chữ
GIẢ DỐI kia kí tự cũng 6 lần
Mặt trái và mặt phải cứ phân vân
Đen và trắng ngại ngần sao khó biết.
TÌNH YÊU có 7 chữ ôi da diết
PHẢN BỘI cùng cay nghiệt đến thế thôi
Rất dễ dàng xoay chuyển để đổi ngôi
Hình hay bóng một đôi ai biết được.
YÊU 3 chữ HẬN chưa giờ lùi bước
Cùng sinh ra trái ngược ghét bỏ nhau
Người say men hạnh phúc đến bạc đầu
Người thành kẻ mạc sầu tư khủng khiếp.
BẠN BÈ có KẺ THÙ luôn nối nghiệp
Cũng 5 từ thông điệp thật rõ ràng
Hồn say sưa thân thiết đến ngỡ ngàng
Khi chua xót ngang tàng nghe đáo để.
VUI 3 chữ… tiếng SẦU cùng như thế
Lên hương rồi… trí bể đến hư vô,
Cõi thâm sâu bất động tựa nấm mồ
Ôm đau khổ trong cô phòng lạnh ngắt.
KHÓC 4 chữ cõi lòng đau quặn thắt
Đây tiếng CƯỜI cũng ngặt ngẽo 4 từ
Cười điên khùng rưng rức khóc hoang hư
Trăng chua xót khuyết như hình lưỡi hái.
Đời tráo trở qua miền xưa tê tái
Hai mặt luôn khôn dại đến vô minh
Đường tơ đời ai vẽ đến vô hình
TRÁI và PHẢI vô tình trong trần thế…
(Hồng Dương)
Lòng người gian dối
Giữa đời dối gian
Em còn vô tội
Anh còn vỡ tan.
Lá thu úa tàn
Tình thu tàn úa
Em còn hoạn nạn
Anh còn chịu thua.
Bé thơ giỡn đùa
Thời gian đùa giỡn
Em còn áo lụa
Anh còn van lơn.
Khuất trong giận hờn
Tiếng thơ hờn giận
Em còn đau đớn
Anh còn chết trân.
(Trần Minh Hiền)
Đời cay đắng dối gian khắp nẻo!
Yêu - ghét cuồng giày xéo lòng nhau
Dối gian lừa lọc muôn màu
Dù cho biển ngọt… đá nhàu… thế thôi!
Yêu thương hả! Hẹn rồi quên hết
Ai tình người! Hồn chết chơi vơi
Hững hờ oan nghiệt trăm nơi
Những lời ân ái hóa lời xa xôi…
Ân tình lắm - giữa đời bóng biệt…
Một chữ yêu nở miết khóe môi
Hôm nay mới trọn buông lơi
Ngày mai xa lạ, tình trôi phương nào?
Nhân với nghĩa mời chào hồ hởi
Ôm mộng sầu mà đợi cuồng si
Thoảng qua gió thổi mang đi
Vụng tay tình vỡ, còn gì nữa đâu…
Những ý niệm muôn màu nghiệt ngã
Đời dối gian đau rã kiếp người
Cho nhau câu chữ nửa vời
Lấy đi tất cả tình đời trong ta…
Xin cầu nguyện buông tha gian dối
Chữ yêu thương xin đổi được chưa?
Nợ nần chi rứa dối lừa
Riêng ta môi cắn máu chưa thành lời!
(Hồng Dương)
Hò ơi!
Sông sâu sào vắn khó dò
Nào ai lấy thước mà đo lòng người.
Lòng người đổi trắng thay đen
Tiếng yêu chưa dứt đành quên mất rồi
Thói đời bạc tựa như vôi
Tham sang phụ khó chén bôi phũ phàng.
Bây chừ người đã sang ngang
Dòng sông hiu hắt bẽ bàng riêng tôi
Sáo ơi! Sáo đã bay rồi
Chiều nay câu hát vụt trôi giữa trời.
Giờ này điệu lý buông lơi
Đò neo bến vắng nghe đời buồn thiu
Trời sầu giăng bóng cô liêu
Đắng cay chất chứa lòng nhiều xót xa.
Bậu giờ vui với người ta
Trầu vàng úa lá, cau già chờ ai
Từ đây tình đã nhạt phai
Sào kia Qua chống… sông dài Qua đo…
(Phạm Thanh Hà)
Xem thêm: 72 status lòng người giả tạo thâm sâu khó đoán, đáng suy ngẫm! 77 stt lừa dối giúp bạn thêm tỉnh táo và mạnh mẽ trước những sự thật phũ phàng về tình yêu, cuộc sống
Ở đời, bạn đối xử tốt với người khác không phải để đòi hỏi sự đền đáp, mà để truyền tải tình cảm yêu thương và sự sẻ chia trong cuộc sống. Tuy nhiên, lòng dạ con người khó đoán vô cùng. Bạn đối xử tế tế với họ nhưng chưa chắc họ sẽ đối đãi được một phần giống bạn. Hãy cùng đọc thơ về lòng người khó đoán để hiểu thêm về nhân tình thế thái nhé!
“Dò sông dò biển dễ dò
Mấy ai lấy thước mà đo lòng người”.
Đi về sớm tối đơn côi
Xót xa ta lấy nụ cười cạnh bên
Thế là ngày tháng không tên
Dệt lên bức họa bình yên hiền hòa.
Một ngày bất chợt nhận ra
Thì ra cảnh ấy chỉ là lọ lem
Người ta nào muốn cạnh bên
Giản đơn ta chỉ làm phiền không hơn.
Bút mực nào tả hết hờn
Thân hoa cỏ dại mà còn không hay
Tỉnh đi giấc mộng trên mây
Trở về kẻo nắng đọa đày mai sau.
Ta cười tim lại đớn đau
Chân tình lại để nhuộm sầu thân ta
Từ nay… xin hết… nhận ra
Lòng người không phải bông hoa dễ nhìn…
(Tâm Như)
Thả thước đo lòng em rộng hẹp
Khóc hoàng hôn ngồi chép vần thơ
Lệch làn tóc rối phất phơ
Mười hai năm học bao giờ dần xa.
Thả thước đo chân ngà dáng ngọc
Tìm độ dài con dốc thời gian
Chân non bé dại mơn man
Ru anh tuổi nhớ bên hàng cây thưa.
Thả thước đo ngưng mưa, chợt nắng
Những lặng thầm vương vấn tình si
Cuống cuồng gần mấy centi
Tim thình thịch, anh còn gì cho em?
Thả thước đo độ nghiêng làn gió
Em một thời bỏ ngỏ môi hồng
Chạm vào mười ngón tay không
Triệu like run rẩy chín mong mười chờ.
Thả thước đo ngu ngơ tháng mấy?
Sô lốc Khom bám lấy gót hài
Ngẩn ngơ về ghé nghiêng vai
Em vào xa vắng phôi pha lá vàng.
Thả thước đo trường tan ve gọi
Phượng rực trời chín bói trái yêu
Anh đâu dám ước mơ nhiều
Lòng em đo mãi chiều chiều, đêm đêm.
(Thiên Ân)
Dòng đời cứ thế dần xoay
Dòng lệ cứ thế ngắn dài buồn vui
Thời gian vun vút con thoi
Dòng người cứ thế ngược xuôi chợ đời.
Chữ nhân chữ nghĩa chơi vơi
Chữ ganh chữ ghét rối bời đua chen
Chữ ân chữ ái đan xen
Chữ thương chữ nhớ lỏi len chất chồng.
Chữ hạnh phúc chữ ước mong
Chữ chờ chữ đợi long đong kiếp người
Chữ buồn đấu đá chữ vui
Chữ sướng chữ khổ hên xui âm thầm.
Chữ tâm lặng lẽ trầm ngâm
Nhẫn nhịn nép cửa lặng câm tủi hờn
Chữ vui hiện ở nụ cười
Chữ an sao sánh bằng mười chữ nhân.
(Hoàng Thanh Tâm)
Lòng người ai biết nông sâu?
Ai đo cho được, kẻ sầu, người đau
Thương chùm kỉ niệm úa màu
Lá vàng giỡn nắng nghiêng đầu về đâu?
Dối gian mọc kín chìm sâu
Con đường thưa vắng tan mau cuộc tình
Hàng cây trở gió lặng thinh
Bốn mùa nức nở rung rinh nỗi niềm.
Trả tôi về chốn bình yên
Bến bờ ríu rít tiếng chim gọi đàn
Ru tròn điệp khúc dở dang
Nghìn năm chắp vá cung đàn biệt ly.
Trĩu lòng gánh nặng sầu bi
Thời rơm rớm lệ rèm mi ướt mềm
Ngẫm cười số phận vô duyên
Quay cuồng giấc mộng ngày đêm, đêm ngày.
Đâu là quy luật trả vay
Đâu là đúng, đâu là sai, đâu là?
Trách chi ong bướm thương hoa
Xin em một chút thật thà cảm ơn!
Thước đo gãy khúc chập chờn
Gieo neo réo gọi dỗi hờn trào dâng
Buồn trông con tạo xoay vần
Sợi dây quên lãng thềm sân ngủ vùi.
(Thiên Ân)
Mênh mông biển rì rào con sóng vỗ
Lúc hiền hòa lúc bão tố trào dâng
Đáy lòng người cũng có biển sâu ngân
Cho mặn chát hơn vạn lần biển mặn…
Bao nhiêu muối mà lòng người mặn đắng
Nước mắt trào ai cũng hẳn nếm qua
Vì lẽ nào… làm lệ đổ xót xa
Lòng người nhỏ sao bao la biển lớn…
Nghìn năm ấy thẳm sâu lòng người hỡi!
Chẳng bến bờ thuyền cơ nhỡ nơi đâu
Sóng dạt dào con sóng động muôn màu
Không bờ bãi nhưng sóng gào sóng thét…
Biển lòng sóng cũng dập dồn tha thiết
Lúc hững hờ lúc mải miết xôn xao
Mãi trong sâu ai hiểu biển thế nào
Con tim đập bập bùng trao nức nở.
Nghìn năm trước luân hồi nay còn nợ
Thổn thức lòng mãi nức nở vì nhau?
Lúc thảm sầu khi sung sướng khổ đau
Lúc cuồng loạn khi say màu ý sống.
Biển lòng hỡi! Nơi đâu là thơ mộng
Mà từng hồi nhuộm trắng mỏng đường xanh!
Mà dập dềnh khi lên thác xuống ghềnh
Mà trôi nổi tình lênh đênh khắp chốn…
Ngoài kia biển cũng trào dâng hỗn độn
Trong lòng người biển lại nhộn cuồng quay
Biển lòng đời vẫn cứ mãi mù xoay
Cho bất tận để tâm vầy đạo lý….
(Hồng Dương)
Thói đời tựa như vôi bạc trắng
Đôi khi lòng thấy đắng mặn môi
Tình người sao chẳng lên ngôi
Để cho hạnh phúc đâm chồi nở hoa?
Lòng nhân nghĩa, thật thà chẳng thấy
Câu ân tình gió đẩy gió đưa
Bon chen, toan tính có thừa
Giả nhân, giả nghĩa, lọc lừa, dối gian.
Đêm khuya vắng cung đàn ai oán
Biết tìm đâu tiếng bạn tâm giao
Bạc vàng hơn giọt máu đào
Người ta mua bán đổi trao chợ đời.
Ly rượu cạn chẳng vơi niềm đắng
Khi lòng người đổi trắng thay đen
Tham lam, ích kỷ, sống hèn
Hơn thua, ghen ghét, bon chen, hận thù…
Đời cũng chỉ phù du cát bụi
Hư danh kia tàn lụi một ngày
Cuộc đời có trả có vay
Sân si mù quáng hao gầy tấm thân!
(Hoài Thương)
Dù cho lòng dạ con người có khó đoán và phức tạp đến đâu, chúng ta vẫn không ngừng nỗ lực để trở thành những người có tâm hồn đẹp, lương thiện và đáng tin cậy. Bằng cách đối xử tốt với người khác, trân trọng giá trị của bản thân, đặt mục tiêu cao, chúng ta sẽ trở thành một phiên bản tốt hơn của chính mình. Hy vọng những bài thơ về lòng người sẽ cho bạn những bài học hay, quý giá trong cuộc sống.
Sưu tầm - Nguồn ảnh: Canva
Link nội dung: http://thoitiet247.edu.vn/hinh-anh-cau-tho-hay-a41931.html